Wednesday, November 20, 2013

BAO NỖI TANG THƯƠNG VÌ ĐẢNG LÀ MẸ, BÁC LÀ CHA


Nguyễn Việt Nữ 
Đó là một trong bốn câu thơ lục bát như thế nầy:

Ðảng là mẹ, bác là cha,
Ðến khi bác chết, đảng ta góa chồng.
Ðảng ơi mày có biết không?
Thạch Sanh thì ít, Lý Thông thì nhiều.
Chúng tôi tìm đọc trong hồi ký “Bao nỗi tang thương” (BNTT) của tu sĩ kiêm ngục sĩ Tâm Nguyên Trí Lực, kể lại việc vào tù ra khám Cộng sản 4 lần (tuy ngắn hạn hơn nhiều người khác) trước khi được tị nạn ở Thụy Điển năm 2004 và điều trần tại quốc hội Âu châu với ông Võ Văn Ái, Giám đốc phòng Thông tin Phật giáo quốc tế, trụ sở tại Paris. Nội dung nầy có đăng trên cơ sở Quê Me ở Paris từ năm 2005.


Những năm trước, chúng tôi chỉ biết lõm bõm tên Thầy Thích Trí Lực cùng đi với Hòa Thượng Thích Quảng Độ để  phát quà cứu dân bị ngập lụt ở đồng bằng sông Cửu Long rồi bị Cộng sản bắt; vượt biên qua Miên được Cao Ủy tị nạn cấp giấy chờ đi tị nạn nhưng bị Cộng sản bắt cốc nữa…do Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế cung cấp lúc ấy rồi bặt tăm. Nào là chuyện Hòa Thượng Thích Huyền Quang, Thích Quảng Độ tranh nhau làm đám tang Hòa Thượng Thích Đôn Hậu với Cộng sản—chúng tôi thầm hỏi sao ông Võ Văn Ái biết rành vậy? Thiệt hay giả? Nên khi đọc hồi ký “Bao Nỗi Tang Thương”  tác giả Trí Lực viết từ Thụy Điển kể lại đầu đuôi ngọn ngành, rất ly kỳ, lý thú  nhiều chuyện mới biết là thật!  

Lý thú vì trong tù, Trí Lực gặp đủ các nhân vật: Thầy Thích Không Tánh, Thích Thiện Minh—tác giả “26 năm lưu đày”—Bác sĩ Nguyễn Đan  Quế, Đoàn Viết Hoạt, Nguyễn Hữu Cầu.. v..v…

Lý thú vì càng đọc “BNTT” càng thấy mình dốt. Như người tù thế kỷ Nguyễn Hữu Cầu thì bây giờ đa số ai cũng biết. Còn chuyện vượt biên qua Miên, tác giả Trí Lực có nêu tên Mật vụ Cộng sản Nguyễn  Công Cẩm ở Miên lúc nào cũng “cấy mũ” để chụp bắt người ở lại với họ.

Tác giả Trí Lực còn nghe danh hai nhân vật Tin Lành là Mục sư Ngô Đắc Lũy và  người tử tù Nguyễn Phùng Phong. Chúng tôi có nghe đài Á Châu Tự Do phỏng vấn Nguyễn Phùng Phong về Mục sư Ngô Đắc Lũy rất tích cực lo cho người tị nạn ở Miên v.v. Nhưng vì tác giả Trí Lực chỉ lo trốn ổ xứ Chùa Tháp, nên chỉ nghe qua, chứ sau nầy Nguyễn Phùng Phong cũng sa ngã ghê gớm lắm. Còn tù nhân Ngô Văn Tài cũng được Trí Lực nhắc tới, chứ không ai biết. Ông Tài được sang Mỹ rồi.

Khi được tự do, tác giả Trí Lực đã làm tròn sứ mạng là lên tiếng cho người không được nói và còn kêu gọi hai nhân vật Ngô Đắc Lũy và  Nguyễn Phùng Phong cùng cố gắng cứu người sa cơ khác nhất là người tù trẻ tên Lê Trí Tuệ--mà chúng tôi mới biết nhờ đọc “BNTT”.

Chuyện trong tù chúng tôi không biết gì đã đành, nhưng còn chuyện văn hóa Việt Nam, chúng tôi cũng dốt luôn, Thế mới là …lý thú  để học! Lúc nào cũng được làm học trò!

Số là chúng tôi thường nghe “Tiếng chuông Thiên Mụ, canh gà Thọ Xương”. Nhưng vì là người miền Nam, nên hồi nhỏ nghe hay hay, nhưng không biết Chùa Thiên Mụ và Thọ Xương ở đâu? Ý nghĩa gì? Nhờ đọc BNTT, tác giả Trí Lực ghi rằng hồi nhỏ gióng chuông chùa Thiên Mụ trể khiến sinh hoạt các nghề nông và các bà buôn bán dậy trể nên bị trách quá chừng. Mới biết ngày xưa người ta không dùng đồng hồ mà chỉ nghe chuông chùa, hay gà gáy canh ba là 3, 4 giờ sáng sớm là thức dậy lo đồng án v.v.

Chúng tôi Điện thoại qua Thụy Điển “phỏng vấn” thì được bài học thêm lý thú rằng:

Ca dao đúng của dân gian là:
"Gió đưa cành trúc là đà, Tiếng chuông Trấn Vũ canh gà Thọ Xương". Hai địa danh nầy ở miền Bắc. (làng Thọ Xương tọa lạc gần chùa Trấn Vũ ở miền Bắc) Tiếng chuông được gióng lên vào khoảng 3 , 4 giờ sáng lúc tiếng gà gáy báo hiệu sang canh tư, canh năm, nên gọi là canh gà.

Còn Chùa Thiên Mụ ở cố đô Huế. Khi nói về tiếng chuông Thiên Mụ, câu ca dao ấy phải đổi lại là: "Gió đưa cành trúc là đà, Tiếng chuông Thiên Mụ, canh gà Thọ cương".

 Theo ý của tôi (tức Trí Lực) cương theo nghĩa chữ Hán là ngọn đồi hoặc gò, Thọ nói cho đủ là Long Thọ, một địa danh bên kia sông Hương đối diện chùa Thiên Mụ, cạnh làng Nguyệt Biều. Thọ cương là đồi Long Thọ. (Hết)

Chuyện nầy khiến chúng tôi nhớ một nhân vật chính phủ thời VNCH đi họp ở Paris, nói chuyện với dân địa phương mà dịch “Canh gà Thọ Xương” là “Thọ Xương Chicken Soup”  khiến thiên hạ nhắc hoài!

Chùa Thiên Mụ ở Huế nơi Thượng Tọa Thích Trí Lực là đệ tử Hòa Thượng Thích Đôn Hậu và là nhân chứng sống trong những biến chuyển lịch sử của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất với Ủy ban Tôn giáo Cộng sản. Cho nên đọc hồi ký “Bao Nỗi Tang Thương” ta giải tỏa được hết mọi thắc mắc.

Tác giả Tâm Nguyên Trí Lực kết thúc hồi ký tại xứ tạm dung vào năm 2009. Nhưng buổi điều trần với quốc hội Âu Châu vào năm 2005, trong lúc quyển “Biến Động miền Trung” của ông Liên Thành xuất bản tại Mỹ năm 2008, nhiều người và cả chính chúng tôi còn chưa đọc, nói gì người ở Thụy Điển. Mãi sau nầy vì nghe ông Liên Thành quá ồn ào tố cáo Ngài Thích Đôn Hậu là Cộng Sản; Ngài Thích Quảng Độ và Chùa Điều Ngự là Ổ Cộng Sản v.v chúng tôi mới đọc BĐMT  năm 2012 vì tò mò.

Trong khi Chùa Điều Ngự là Văn phòng II Viện Hóa Đạo tại Hoa Kỳ và đang được chính quyền và công chúng ủng hộ, đang gân đoàn kết lien tôn giáo vì đất nước thì Liên Thành quá…Quậy” . Nên chúng tôi căn cứ vào chính tài liệu Liên Thành đưa ra, đã viết “Liên Thành và chiến dịch dùng tôn giáo diệt tôn giáo”.

Nay có thêm “Bao Nỗi Tang Thương” là tài liệu trung thực để  hiểu rõ cây bút Liên Thành.

Riêng chúng tôi đã từng ủng hộ Linh Mục Tadeo Nguyễn Văn Lý từ hồi Ngài đòi “Tự Do Tôn Giáo hay là Chết” ở Nguyệt Biều, nhưng không hề biết chính xác vị trí địa danh nầy. Nay nhờ Thầy Trí Lực mà ta biết rõ làng Nguyệt Biều ở cạnh đồi Long Thọ, bên kia sông Hương,  đối diện chùa Thiên Mụ ở cố đô Huế.

Chúng tôi gọi là “Thầy Trí Lực” vì ông giỏi chữ Hán; đã  học trường Đại học Văn Khoa Huế, khoa Hán Việt. Thầy đã dịch nhiều bộ kinh sách như kinh Tịnh Độ. Nhờ Thầy mà trò học thêm nhiều chuyện hay. Chẳng hạn “vì sao chùa Thiên Mụ còn được gọi là Linh Mụ.”?

 Rằng năm 1601, khi chúa Nguyễn Hoàng dựng lập chùa để nhớ ơn điềm mộng của bà lão, Ngài đặt tên chùa là Thiên Mụ (Thiên là trời, Mụ là bà lão, Thiên Mụ là bà lão ở cõi trời hiện xuống). Đến triều Tự Đức, nhà vua không có con trai, sợ ngai vàng không có ai nối dõi, vua nghĩ rằng, có lẽ mình đã phạm húy với trời điều gì đó. Bởi thế cho nên, tất cả các địa danh trong nước, nếu trước đây có mang chữ THIÊN, vua ra chiếu chỉ đều phải cải đổi lại. Do đó, chùa Thiên Mụ được vua Tự Đức đổi tên lại là Linh Mụ (Linh là linh thiêng, Mụ là bà lão, bà lão linh thiêng).

Còn “Thừa Thiên phủ”, chỉ gọi tắt là Thừa phủ. (Hành chính ngày xưa, phủ cũng như quận huyện bây giờ). Trong dân gian, tuyệt đối sinh con ra không được đặt tên Thiên, nếu trước đây lỡ đặt rồi, thì phải nói trại ra. (Hết)

Xin cám ơn Thầy Trí Lực và mời độc giả chia xẽ “Bao Nỗi Tang Thương” để hết hận thù tôn giáo—nếu có---.

Bởi  dùng tôn giáo để diệt tôn giáo là kế sách của Hồ Chí Minh, ông ta hi vọng khi không còn tôn giáo thì bắt dân phải coi bác “Hồ là Cha, Mẹ là đảng” sẽ dễ dàng hơn! 

Do đó mà gây Bao Nỗi Tang Thương cho dân tộc và tổ quốc Việt Nam.

 Nguyễn Việt Nữ
 (9-6-2013)
  ĐÔI NÉT VỀ THẦY TRÍ LỰC

Hành Xử Xuẩn Động
Bí mật bắt cóc Thượng Toạ Thích Trí Lực ở Cam Bốt, rồi hốt nhiên 1 năm sau tuyên bố đưa Thầy ra Toà án quốc nội Việt Nam xét xử ? Chỉ duy CSVN mới có cách hành xử xuẩn động và xấc xược như thế. Một hành động mất lòng dân quốc nội, gây kinh ngạc dư luận quốc tế. Nó tố cáo rõ ràng chính sách hà khắc chà đạp nhân quyền, kiểm soát tôn giáo, khinh thường luật pháp quốc tế, giỡn mặt cả pháp lý nhà. Hành động khủng bố ngang ngược này vạch rõ cho thế giới thấy nhà cầm quyền CSVN là một băng đảng có tổ chức. Họ trị dân bằng chính sách duy vật, bạo lực, vô thần, coi rẻ đạo học, coi khinh kẻ sĩ.

Thượng Toạ Thích Trí Lực là một nhà sư Việt Nam đạo hạnh, năng động, thuộc Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất. Vào tù ra khám nhiều năm, chịu nhiều đàn áp ê chề, chịu không nổi chế độ Việt Cộng, Thầy quyết định vượt biên, trốn sang Cam Bốt, rồi may mắn được Cao Uỷ Tị Nạn Liên Hiệp Quốc tại Nam Vang cấp thẻ tị nạn chính trị. Tưởng vậy là đã thấy ánh sáng Tự Do. Bổng dưng cuối tháng 7.2003, thầy bị bọn lạ mặt bắt cóc ở Cam Bốt, từ đó mất tích.

Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế lập tức cảnh báo rằng Thầy Trí Lực có thể bị CSVN bắt giam và thủ tiêu. Suốt một năm dài biệt vô âm tín, không ai biết Thầy ở đâu. Xem như Thầy đã mất tích, hoặc bị thủ tiêu. Rồi đột ngột thân nhân Thầy nhận Giấy Mời ra toà "nghe xét xử vụ Phạm Văn Tưởng tại toà án nhân dân thành phố HCM", lúc 7 giờ sáng ngày 1.8.2003. Rồi lại khó hiểu thay, toà án CSVN lại thông báo "hoãn xử, khi nào xét xử sẽ thông báo sau"! Phải chăng, nhà nước cộng sản Việt Nam lùi lại vì hoảng hốt trước sức đề kháng mãnh liệt của quần chúng trong và ngoài nước ?

Thượng Toạ Thích Trí Lực là ai ? Nguyên nhân nào khiến Thầy vượt biên lánh nạn sang Nam Vang ? Tại sao CSVN đuổi bắt Thầy giải về quốc nội ? CSVN kềm kẹp Thầy ra sao trong quá khứ ? CSVN hành xử như thế có trái luật pháp quốc tế không ? Hoà Thượng Thích Quảng Độ đã lên tiếng tố cáo nhà nước CSVN ra sao, trước dư luận quốc tế ?

Trong một lá thư đề ngày 12.8.2003 gởi giới lãnh đạo CSVN cao cấp, được phiên dịch ra ngoại ngữ phổ biến khắp thế giới, Hoà Thượng Thích Quảng Độ (Viện Trưởng Viện Hoá Đạo Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất) mạnh mẽ tố cáo chính sách kềm kẹp tôn giáo của Việt Cộng. Ngài cho biết TT Thích Trí Lực là thành viên của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, thường trực bị nhà nước Việt Cộng ồn ép, khủng bố tinh thần, giam tù, bất an khốn khổ vô gia cư. Hoà Thượng Viện Trưởng gay gắt yêu cầu nhà cầm quyền CSVN phải "khẩn cấp giải quyết", "ra lệnh trả tự do cho Thượng Toạ Thích Trí Lực". Ngài viết:

"Thượng Toạ Thích Trí Lực thế danh là Phạm Văn Tưởng, sinh ngày 15.3.1954 tại Thừa Thiên, đệ tử Cố Đại Lão Hoà Thượng Thích Đôn Hậu ở chùa Linh Mụ Huế. Do tham gia cùng chư Tăng Ni Phật Tử đòi hỏi quyền tự do sinh hoạt tôn giáo và phục hồi quyền pháp lý của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, nên đã bị bắt giam ngày 2.10.1992 không xét xử, rồi bị quản thúc vô thời hạn sau khi ra khỏi trại giam (.....) Sang đến năm 1994, do thảm cảnh lũ lụt ngập tràn đồng bằng sông Cửu Long, hàng trăm nghìn người sống cảnh màn trời chiếu đất, chúng tôi những tín đồ của Đạo Phật Cứu Khổ Cứu Nạn không thể ngoảnh mặt làm ngơ. Nên nhân danh Viện Hoá Đạo, tôi đứng ra tổ chức phái đoàn đi cứu trợ. Nhưng đến lượt cứu trợ thứ ba, thì cơ quan công lực ngăn cấm, tịch thu toàn bộ phẩm vật, và ngày 6.11.1994 bắt giam toàn bộ chư Tăng Ni Phật Tử tham gia cứu trợ, trong số này có bản thân chúng tôi và TT Thích Trí Lực Tại phiên toà thành phố HCM ngày 15.8.1995, TT Thích Trí Lực bị xử 30 tháng tù và 5 năm quản chế (..) Thượng Tọa phải sống trong cảnh vô gia cư, bất an và khốn khổ của một con người bị quản chế và mất mọi quyền công dân".

Vi Phạm Pháp Lý

Hoà Thượng Thích Quảng Độ cứng rắn cáo buộc CSVN "hành xử vi phạm luật quốc tế, nhất là một người đã được Cao Uỷ Tị Nạn Liên Hiệp Quốc bảo vệ". Giáo Hội Phật Giáo dõng dạc yêu cầu nhà nước CSVN phải tức khắc "xử lý hợp tình hợp pháp". Ông Kris Janowski, phát ngôn nhân Cao Ủy Tị Nạn Liên Hiệp Quốc khẳng định "đương nhiên là vi phạm luật tị nạn quốc tế, khi bắt một người được Cao Uỷ Tị Nạn Liên Hiệp Quốc công nhận quyền tị nạn chính trị, rồi dẫn độ người ấy trở về với nguyên trạng bị đàn áp trước đây. Điều này đã xảy ra cho TT Thích Trí Lực".

Năm 1977, nhà nước CSVN xin gia nhập Liên Hiệp Quốc, cam kết tôn trọng và thực thi Hiến Chương Liên Hiệp Quốc và Bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền. Năm 1982, nhà nước CSVN cũng ký kết tuyên hứa tôn trọng và thực thi các điều khoản trong Công Ước Quốc Tế Liên Hiệp Quốc về những quyền Dân Sự và Chính Trị. Về mặt pháp lý, luật pháp quốc tế có giá trị cao hơn luật pháp quốc gia. Nhưng tuyệt nhiên, nhà nước CSVN không hề thi hành.

Bắt cóc, giải về nguyên quán, bí mật giam tù cả năm không xét xử Thầy Trí Lực là hành động trái phép trắng trợn, vi phạm Điều 2 của Công Ước Quốc Tế ghi:"Bất cứ ai bị bắt giữ phải được thông báo lý do ngay khi bị bắt, và phải được thông báo tội trạng tức thì". Vi phạm Điều 9 của Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền Điều 9 ghi: "Không ai có thể bị bắt giữ, giam cầm hay lưu đày một cách độc đoán". Vi phạm Điều 14 ghi: "Khi bị đàn áp, ai cũng có quyền tìm nơi tị nạn và được hưởng quyền tị nạn tại các quốc gia khác".
Cho dù Toà Án Việt Nam xét xử Thầy Trí Lực, cũng không chính đáng, vì toà án CSVN không vô tư công bằng, theo tinh thần Điều 10 của Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền: "Mọi người đều được hoàn toàn bình đẵng trước Toà Án và được quyền xét xử công khai và công bằng bởi một toà án độc lập và vô tư". Bộ Luật Hình Sự Tố Tụng của CSVN vô nghĩa, vì nó không tôn trọng quyền bắt giữ, quyền giam cứu, quyền suy đoán vô tội, và quyền biện hộ của bị can. Luật Pháp Việt Nam chỉ là công cụ đàn áp các lực lượng đối kháng ôn hoà bất bạo động.

Guồng máy phi nhân

Ngoài việc biện minh cho Thầy Trí Lực, Thầy Quảng Độ phơi bày móng vuốt ác quỷ, nghiêm nghị tố cáo chế độ CSVN gây ra bao nổi đau đớn phiền muộn cho Phật Giáo Việt Nam bất hạnh. Ngài lên án một chế độ công an trị, coi thường nhân phẩm, coi thường pháp lý, có chủ trương tiêu diệt tôn giáo vì sợ hãi Tự Do Dân Chủ. Có chế độ nào bất nhân cấm dân chúng cứu trợ thiên tai, tịch thu phẩm vật cứu trợ nạn nhân, giam tù những người làm việc từ thiện ? Hoà Thượng Quảng Độ viết: "một tăng sĩ như TT Thích Trí Lực chỉ mong cầu sự yên ổn để tu hành và thực hiện giáo lý Cứu Khổ của Đức Thích Ca Mâu Ni, chứ không mong cầu hay đòi hỏi việc gì khác. Đứng trên bình diện pháp luật cũng như tình nghĩa Việt Nam, chúng tôi nhận định rằng TT Thích Trí Lực không có tội gì cả. Oan hay ưng thì TT cũng đã đem tuổi thanh xuân của mình vùi dập nơi tù tội, quản thúc bao nhiêu năm trường rồi".

Bắt cóc Thầy Tu ở quốc ngoại đẩy về quốc nội giam tù thinh lặng mất tích cả năm, quả là hành động trơ tráo tự vạch mặt. Nó làm xấu chế độ. Nó phô bày một guồng máy phi nhân hủy diệt con người, tàn phá tài nguyên quốc gia, làm tiêu hao dân trí và khánh kiệt dân sinh, phá vỡ sự sống hồn nhiên. Những kẻ ác đã mở "chiến dịch nước lũ" xô xát dân lành, càn quét mọi tôn giáo: khủng bố, giam tù, tra tấn, thủ tiêu, quản thúc, rình rập theo dõi, ngăn cấm hoạt động, tạo chia rẽ, gây căm thù, xâm lấn nội bộ giáo quyền, đập phá và tịch thu chùa chiền nhà thờ, lột áo tu sĩ, đẩy tín đồ đi lao động khổ sai..... Ôi nhẫn tâm !

Đắc kỳ tâm tư đắc dân

Cầm quyền là đại diện dân, phục vụ ích lợi cho dân. Chính quyền cần thể hiện đức công bình và bác ái. Không thể lấy quyền chủ thể quốc gia mà lộng hành cai trị dân. Cần nhắc nhở giới lãnh đạo rằng: đàn áp dân thì làm mất lòng dân. Cổ nhân nói "đắc kỳ tâm tư đắc dân", nếu hợp lòng người thì mới được lòng dân. "Đắc kỳ dân tư đắc thiên hạ", nếu được lòng dân thì mới được thiên hạ. Bắt cóc TT Thích Trí Lực là hành động thất nhân tâm. Nó khiến dân càng phẫn uất, càng đề kháng mãnh liệt, và thiên hạ càng thêm phẫn nộ. Đương nhiên sẽ gây thêm bất lợi cho nhà nước VC.

Chính quyền cần quý trọng kẻ sĩ, vì kẻ sĩ biết đem tài học mà cứu dân cứu nước, biến đổi phong hoá. Chính quyền cần quý trọng hiền nhân và kẻ sĩ, vì họ là lực lượng canh tân đất nước vô cùng cần thiết, ở mọi thời đại.

Từ muôn năm xưa, Tăng ni Phật Tử giúp xã hội hành xử triết lý từ bi hỷ xả, sống lục hoà và yêu thương tha nhân. Lịch sử Việt Nam ghi công nhiều vị đạo sư Phật Giáo nhân ái trấn giữ non sông yên vui, trụ tích trấn vương kỳ, giữ vững cương thường đạo lý. Yểm trợ tôn giáo là bổn phận của chính quyền, vì tôn giáo giúp con người sống công bình, bác ái, bình yên, hoà đồng. Trong tinh thần đó, CSVN cần chấm dứt đàn áp tôn giáo, phóng thích Thượng Tọa Thích Trí Lực và mọi tù nhân lương tâm, vô điều kiện.


No comments:

Post a Comment